Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

Nhìn lại...

Nếu bây giờ Nó có đi xa không về nữa... thì Nó cũng không còn gì phải luyến tiếc và hối hận.
*Gia đình & Tiền bạc:
- Năm vừa qua gần làm trọn bổn phận con cháu. Chỉ là lâu lâu bộc phát, hỗn hào đáng trách. Rồi lại tự nghĩ sao bản thân có thể làm vậy mà ân hận.
- Nó đã chia và minh bạch tất cả về tiền bạc, để nếu Nó không còn hiện hữu thì sẽ thuộc về ng thân của Nó.
* Bạn bè & Tình cảm:
- Không thẹn với bạn bè, cố gắng làm những gì có thể để tụi nó hài lòng. Vẫn chưa yên lòng khi 1 số đứa còn long bong. Bù lại cũng cảm thấy may mắn khi có tụi nó bện cạnh.
- Tình cảm là cái nhói đau nhất tới hiện giờ. Bởi vì Nó biết cái gì không thuộc về Mình, và Nó đã buông tay. Khổ cái là Nó lại dùng biện pháp đau nhất: làm Họ ghét và coi Nó không tồn tại. Mà vậy cũng tốt... để khi Nó thật sự không tồn tại thì Họ cũng không cần bận tâm hay vấn vương...

Rút kinh nghiệm từ bữa Mùng 3 vừa rồi... thu xếp trc khi đi...
Còn làm thẻ hiến tạng nữa là xong.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét