Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

Nhìn lại...

Nếu bây giờ Nó có đi xa không về nữa... thì Nó cũng không còn gì phải luyến tiếc và hối hận.
*Gia đình & Tiền bạc:
- Năm vừa qua gần làm trọn bổn phận con cháu. Chỉ là lâu lâu bộc phát, hỗn hào đáng trách. Rồi lại tự nghĩ sao bản thân có thể làm vậy mà ân hận.
- Nó đã chia và minh bạch tất cả về tiền bạc, để nếu Nó không còn hiện hữu thì sẽ thuộc về ng thân của Nó.
* Bạn bè & Tình cảm:
- Không thẹn với bạn bè, cố gắng làm những gì có thể để tụi nó hài lòng. Vẫn chưa yên lòng khi 1 số đứa còn long bong. Bù lại cũng cảm thấy may mắn khi có tụi nó bện cạnh.
- Tình cảm là cái nhói đau nhất tới hiện giờ. Bởi vì Nó biết cái gì không thuộc về Mình, và Nó đã buông tay. Khổ cái là Nó lại dùng biện pháp đau nhất: làm Họ ghét và coi Nó không tồn tại. Mà vậy cũng tốt... để khi Nó thật sự không tồn tại thì Họ cũng không cần bận tâm hay vấn vương...

Rút kinh nghiệm từ bữa Mùng 3 vừa rồi... thu xếp trc khi đi...
Còn làm thẻ hiến tạng nữa là xong.

Thứ Ba, 12 tháng 12, 2017

12-12-17: "Thế Giới Mất Đi Một Người"

"Ngày anh bước đi và khẽ nói sẽ không quay về 
Mà nước mắt lưng chừng trên mi chẳng thể nào rơi "

Còn đau, còn nhói!
Thế giới của họ chắc có lẽ không còn người tên T.V hay B.T.K... hoặc với họ người đó đã chết. Nó có thể không tồn tại ở bất cứ nơi đâu họ đến, chỉ cần mong họ thoải mái là được!
Cái cảm giác không thích 1 người, ghét 1 người mà thỉnh thoảng lại nghe tên chắc khó chịu lắm...

Hôm nay đọc lại những dòng chữ cách 52tuần đó... lòng đau thắt lại, như ngừng thở. Hi vọng về sau không bị biến chứng bệnh tim.





Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2017

"CỐ CHẤP"


Không nghĩ rằng bản thân lại “cố chấp” đến vậy
Lý trí lại không kiềm nổi con tim
Thương người đến bao giờ nữa!




Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017

29-11-2017: ... ỔN ...

NÓ ỔN LÀ ĐƯỢC...
Rồi MÌNH cũng sẽ ỔN...

Bởi ngay từ đầu là do bản thân gây sự, nên còn có thể nói gì!!!
Cũng ko mong nó hết hờn hết giận, chỉ cần nó ỔN!!! 

*Phụ huynh chơi facebook là không ổn chút nào.... khổ!

Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

27-11-2017: TRỐNG RỒI

Sau 1 cơn say... Tôi đã rơi được vài giọt nước mắt.
Về nhà ngủ 1 giấc...
Tỉnh dậy, cõi lòng cảm thấy nhẹ đi rất nhiều... "TRỐNG RỒI" chăng!!!

Có lẽ thức sáng đêm thành cái tật, đến giờ vẫn chưa ngủ được.
Cũng thèm thuốc đó, nhưng nghĩ nên hạn chế lại thui!!!

Cũng cảm ơn những đứa bạn bên cạnh ! Chịu khó hao tốn thời gian vì đứa như tôi!

Thứ Bảy, 25 tháng 11, 2017

25-11-2017: Cố gắng để không làm điều gì đó!!! Vì nay là...

" Tôi biết mọi chuyện đã kết thúc rồi
Dù rằng nó chưa bao giờ thực sự bắt đầu,
Nhưng ở trong trái tim tôi
TÌNH YÊU đó là thật."

"Nay sao m ốm vậy, bộ m với nó thi nhau ốm hả!"
Nghe mà xót, nhưng có thể làm gì!... mà chắc họ cố gắng để thành người mẫu thui, chứ không buồn gì đâu! Tôi mong là vậy!
Còn tôi thì tự bào mò cơ thể mình bằng nicotin, caffein... những đêm không ngủ, thức tới sáng!

Tôi đã biết thế nào là YÊU, và thế nào là ĐAU!!! Tỉnh lại để nếm trải những điều đó... biết mặn đắng với đời!

Đáng lẽ ra tôi phải "THƯƠNG NHAU ĐỂ ĐÓ"... 
Tôi sợ tình thương đó trở thành tình yêu,...

Vì đã THƯƠNG thì tôi có thể cho tất cả, tôi chỉ cần thấy họ vui...
Còn khi tôi YÊU thì họ phải là của tôi!!! Sự chiếm hữu đó sẽ biến tôi thành ích kỷ! 
Và đổi lại Tôi cũng không thể cho họ được hạnh phúc!!! Nên càng không dám mơ tưởng được YÊU!

Cuối cùng để dẫn đến tình trạng YÊU không được, đến THƯƠNG cũng không có quyền!!!

Đúng là tệ... THẤT TÌNH mợ nó rồi!
" Nếu họ đã là gió
Hãy trả lại cho trời
Để gió tự do thổi"
* Hôm nay, CỐ GẮNG để không làm gì đó... để tệ hơn nữa! ĐỪNG làm họ mất VUI!

Thứ Hai, 6 tháng 11, 2017

05-11-2017: Sống để Trả...

Ngày 02.11, tâm trạng buồn chán cực độ...
Muốn có thêm ai đó chán ghét mình.
Đi nói những điều giấu kín với 1 người chị đồng nghiệp. Chị nói mọi thứ sẽ qua, sẽ ổn...
Và lúc đó nó không ổn chút nào, chỉ muốn biến mất!!!
Về nhà, nó đã nghĩ lại tất cả... Đó chính là "Nhân - Quả".
Nó phải nhận điều nó đáng nhận...
Ngay từ đầu nó đã biết nó không đáng, đến làm 1 người bạn bình thường cũng không xứng.
Cho nên kết cục này là kết cục nó đáng nhận, và nó muốn nhận!



Thứ Tư, 1 tháng 11, 2017

01-11-2017: Gửi Bạn của tháng 11!!!

có rất nhiều thứ để suy nghĩ...
- nên và không nên


Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

25-10-2017... đã qua ngày 24-10

24-10...
Còn 1 tháng nữa là tới sinh nhật bạn!
Hôm nay chợt hỏi thăm về bạn, vì hơn tháng qua không dám nghĩ về bạn!
Hay đc rằng bạn vẫn vui, vẫn mê trai, vẫn khó chịu... tôi cũng chợt cười!
Cũng chợt lo về chuyện học hành của bạn. Từ đầu đã rủ rê bạn đi học với nhỏ bạn. Vậy mà cứ giận hờn nhau hoài!
Nhưng rồi tối về lại suy nghĩ, cơ bản là bản thân mình đã không còn tư cách để quan tâm! Thôi thì tha cho ng ta đi!!!




Và cũng còn 2 tháng nữa tới sinh nhật chính mình!
Cũng nên xem lại chính bản thân mình...
1 năm đầy biến cố và thay đổi.
Được gì và Mất gì!!!

  • Muốn sống thật với lòng mình và đã mất đi 1 đứa bạn rất thương.
  • Thừa nhận chuyện bản thân, vài đứa bạn chí cốt cũng: ờ tao biết! ờ tao cũng nghi! Rồi cười nói vui vẻ,... đó có thể là hạnh phúc!
  • Biết chiều chuộng, nghĩ về bản thân mình nhiều hơn!
  • Có lẽ biết nghĩ về gia đình, người thân hơn!
Sắp thêm tuổi... hi vọng sẽ trưởng thành hơn!

Àh cũng sẽ cố gắng buồn sẽ không uống rượu bia,
Sầu cũng không hút thuốc!